|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Vài ghi nhận về Giải thưởng Văn học-Nghệ thuật Đất Quảng lần thứ II
Đỉnh máu
Cánh cò chấp chới
Dòng sông ngày xa
Bài tìm thấy sau nhiều năm
Nghịch sông
Vai diễn
Mê khúc
Tam Kỳ
Bước ra từ cánh đồng
Cái nhìn
Ru em thủy thần
Xưa
Tiêu đề: Ru em thủy thần
Tác giả: Phan Văn Minh



Một ngày gió mưa sóng đưa cuối sông

Em neo về bên tôi

Những ngày hát ca với bao thác ghềnh

Rong rêu còn vương tóc rũ

Trong đôi mắt chưa hết cơn sóng cồn

Làn môi chưa hết hương suối nguồn

Niềm đam mê giấu sau nỗi buồn

Một đời tìm bến neo suốt dòng sông

 

Em neo chi đời tôi

Ngàn năm làm thân cổ thụ

Chơ vơ bên triền sông

Hồn mơ rừng xanh đại ngàn

Ôm em giữa bóng cành

Dịu dàng muôn chiếc lá rơi

Ngọt ngào chồi non mới lên

Gọi đàn chim én chân trời

           

Tôi ru em lời ru

Trầm ngâm lời ru cổ thụ

Bên tôi em nằm nghe

Lời ca đồng xanh bãi bờ

Rong rêu em hóa thành

Ngàn nụ tầm xuân ngát hương

Rồi ngày xuân chớm nắng lên...

Hỡi người con gái thủy thần!

P.V.M

Quay về
THƠ
Tôi bay
Đảo xinh
Bên ngoài ô cửa
Còn ai nữa...
Thinh không
Có gì
Viết cho một người ở Ninh Bình
Cánh diều đứt dây
Mùa xưa không tàn trong tiếng ngân
Viết trong chiều mưa
NGHIÊN CỨU-LÝ LUẬN-PHÊ BÌNH
Thu Bồn, một hồn thơ đậm đà chất Quảng
Báo chí trong buổi đầu tiếp nhận văn học Pháp
Du Tử Lê, một đời sông ra biển
GÓC NHÌN NGƯỜI TRONG CUỘC
Những bài học thực tiễn của báo chí đất Quảng trong giai đoạn hiện nay
VĂN HỌC-HỌC VĂN
Hạ ơi!