Xa Thuận Tình một dạo
về thăm lại khác xưa
mái dừa xiêu hứng gió
phên rách nát che mưa
đồng quê ôi cảnh lạ
máu nhuộm trên luống bừa!
Qua khỏi cụm gò mả
dẫn đến bến đò xưa
sông nước đùa sóng vỗ
gọi đò không ai thưa
Thoáng gặp một em nhỏ
tôi mừng dang cánh tay
ôm em... hờn nghẹn cổ
chỉ còn nắm xương gầy.
Hỏi cha - cha em mất
hỏi mẹ - giam đồn Tây
hỏi nhà - nhà giặc đốt
hỏi anh - anh đi đày...
Em ơi thôi nín khóc
ta về đi giết Tây!
Gió lùa xanh mái tóc
anh còn đây, em đây.
1947
V.M |