Làm sao ta biết được em
Và Tam Kỳ huyền diệu
Làm sao và làm sao
Nếu đời không có những bất ngờ
Ta mượn câu thơ nói hộ đôi lời
Bài thơ cũ - người đi mở cõi
Em vẫn cùng ta song song hai buổi
Nhưng lại gặp nhau ở cuối con đường
Tam Kỳ dễ thương
Từ hoang sơ thanh vắng
Em cũng vậy
Anh nhìn xao xuyến
Mà vô tình nên quen
Tam Kỳ bây giờ phồn vinh
Và tình em vẫn là ngô lúa
Là khúc đồng dao trong ta mỗi sáng
Bước thênh thang giữa xanh ngát một vùng
Tam Kỳ nhẹ nhàng
Thanh thản mây trôi
Đã gan góc một thời qua giông bão
Ô hay! Lòng ta bổi hổi
Như bông hoa sắp nở buổi mai này
Tam Kỳ bây giờ đi giữa bình yên
Ta mới biết nơi đây là bến đỗ
Thôi trách chi những hờ hững riêng chung
Những buồn vui trăn trở
Tam Kỳ
Làm sao xa!?
P.D