Hoàng hôn rụng
Rắc lá chiều
Gió mây về núi
Giấy diều bỏ hoang
Nỗi buồn chuông đổ tràng giang
Nụ cười tịnh độ
Chùa hoang hoải người
Thôi ta níu áo mây trời
Hỏi thăm lá rụng cuộc đời về đâu...
Bạc sờn một túi vải nâu
Đầy vơi số phận
Nỗi sầu nhân sinh
Nhịp đời bái vọng trang kinh
Nỗi trầm luân chạm tâm linh
cõi chiều
Lần tâm chuỗi gió cầu siêu
Chạm tay hòn nắng
Ngộ điều hư không...
N.T.H