Tiếng thị trấn
em mang về thị trấn
một cơn mưa trái mùa dở dang và ẩm ướt
khép buổi chiều ẩn vào trong mái ngói
cho cánh vạc cõng sợi đêm nghiêng chòng chành
thị trấn nằm im nghe cơn mưa buốt mặt
những hàng cây cọ xát nhau bỏng rát
những con đường cọ xát nhau khúc khuỷu
từng chuyến xe qua là một vết tích
của những ngày dài rớt lại
sẽ có những cuộc chạy trốn của những chiếc bóng
giấc mơ đã quen với màu im lặng
ngày mọc rễ vào trong nỗi buồn
yên cũ
trong cơn mưa chảy máu luênh loang
lời hát trở nên u mê trên cánh vai trần ẩn dụ
anh đánh rơi vào đêm một tiếng thở
cho ngày dài chợp mắt giữa đảo điên
K.H
Những cơn mưa nguyên bản
sớm nay ngồi khóc với vòm mưa
nghe buổi gió về ru từng giọt nguyên bản
bình minh lên mặn đắng
phố giăng tơ khoác vỏ sương mù
khi cuộc đời là giấc mơ điểm chỉ
nỗi ám ảnh lật ngày sang đêm
bữa ngón tay giấu trong mùa run rẩy
hơi thở cũ tịnh yên
anh vân vê từng cánh buồn mang hình khói thuốc
đan sợi tóc cũ bên vùng mất ngủ
anh nối hôm qua vào những hôm qua
ngày trôi đằng đẵng
mười ngón tay như mưu cuộc khứ hồi
có nỗi nhớ chạy trên phím ngày
cho bĩ cực khép vào mùa rất thật
nơi chiếc lá mót một đời diệp lục
mảnh chiều làm cuộc chia ly
hát gì đi
khi buổi ngày sắp tàn
huyễn hoặc tiếng đêm bằng cơn mơ trôi dạt
K.H