Rồi mùa cũng bỏ ta đi
tháng năm biền biệt bởi vì nắng mưa
rồi em mấy nẻo qua trưa
mấy thu rụng lá cho vừa cơn giông
mấy đau đủ cạn nỗi lòng
sông sâu mấy khúc đủ hong giấc sầu
mấy tìm đong đủ trước sau
đếm mưa mấy sợi ướt nhàu nỗi xưa
loanh quanh đời cũng dư thừa
buồn vui mấy bước thì vừa hả em?!...
M.T.V