Gió cỗi cằn, nắng và đất mạ, những giọt sương đêm nhớ tay mẹ thuở nào
Cái khét đất, trời làm mưa dối, những con mối bay, lưng cánh chập chờn. Phía xóm nhà, những lùm tre, chiếc tổ chim dột dột
Cửa phên nhà mẹ chống che con mắt nắng buổi chiều Ngày ngã bệnh, liếp rau vườn ngóng chợ, con cá chuồn từ biển mặn, mắt xanh
Những rau chuối, rau lang, những bầu, những bí... tháng ba quê trình diện cả rồi
Rát mặt cánh đồng, cỏ với người chen lấn, mẹ giăng hàng cấy đỏ hừng đông
Cấy ở ban trưa đồng Nghệ, đồng Làng; cấy như ma, chạy theo nước tát
Những chiếc bóng đè lớp trước lớp sau
Tháng ba lời thanh minh, giọt mồ hôi nhẵn mòn cán cuốc
Tâm sự kín bưng, hũ nút dưa cà
Và với ba vại sành tương chung thủy, bốn mùa thân mõ gõ đầu hôm
Mảnh vườn phía sau, cánh đồng phía trước, dựa lưng vào lời khấn miếu thổ công
Tháng ba lễ tế tổ tông, tết mồ mả cả vườn chay bia mộ
Loạn lạc chiến tranh, nương náu, hình hài
Kẻ bổn xứ, người trăm phương hướng
Bao dung đất quê, hương khói cỏ tràn, chỉ đứng trưa mới thấy mình đứng bóng
Tiếng chấu sành rỏ huyết gọi hoang liêu...
Tháng ba phía xa nguồn, phía dọc ngang bến Dầu, bến Ván
Phía nợ duyên, đục trong, nhân ngãi cau trầu
Lời ví dầu gừng cay muối mặn, chuyện phu thê ký sự Thu Bồn
Như đời mưa bao giờ cho phỉ, từng đường cày quay quắt gọi tên
Tên tôi thèm để gọi tôi
Đi xa chợt nhớ đến quê lại về...
V.V.T