Khi những vòng xe đạp Hội An - Đà Nẵng quay tròn lộn nhào ký ức
chiều An Lương, Duy Nghĩa lang thang,
chuyến đò cuối ngập ngừng ghé bến
sương đã phủ trắng nẻo về Linh Ứng,
huyền hoặc tím tái môi Hải Vân một sáng say lòng
anh lại chìm vào đêm Hội An...
chúng ta đã nói quá nhiều về hạnh phúc, dưới ngày và đêm, trong nắng gắt
và giông bão
đâu biết rằng Cửa Đại cũng có ngày kiệt cùng trong vết lở
lời hẹn thề theo sóng cuồng đánh dạt
giờ mộng một đêm bình yên cũng quay quắt đến vô cùng...
không còn dám gọi tên nhau trong lời nguyện đêm rằm
những con đường hầu như đều dẫn anh về bờ sông mùa nước lũ
gió thốc đêm Cẩm Châu, xoáy tròn nơi quảng trường Sông Hoài khoảng trống 2 giờ sáng
sẽ còn ai dìu những giấc mơ nhau?
cảm ơn mình hay tạ lỗi mình thôi
nhon nhón những dấu chân không dám bước mạnh lên đường phố cổ
lỡ một phút dùng dằng, không chịu níu
đêm chừ nằm nghe thời gian vỡ cứa vào nhau...
N.T.G