Khất nợ dòng sông giấc mơ trôi
Chỉ mình tôi bước tới phía sau
Dấu vết còn đây ký ức vơi đầy
Bàn chân mình dẫm đêm mờ mịt
Một thời vụng dại đắm say
Bước tới hay là đang trở lại
Mà sao chân cứ vấp u mê
Đầu không quay lại, mắt nhìn thẳng
Lòng còn quấn quít phía sông quê
Phía nào trời đất đừng giông tố
Cứ mãi hoàng hôn nỗi nhớ nhà
Nơi ấy một thời tôi thơ dại
Xa rồi, thôi nửa giấc mơ qua
Khi chạm gót nẻo đời vô ngã
Là tôi bước tới phía sau mình
Chân trời mờ mịt còn xa lắm
Cho tôi dừng lại để hồi sinh
Cho tôi quay lại, không đi nữa
Khất nợ dòng sông giấc mơ trôi
Cái đã trót vay, xin trời đất
Hãy lấy tàn tro để lấp bồi...
N.N.H
Nghe bolero nhớ tình xưa
Bolero níu áo tuổi thơ tôi dịu dàng
cùng đắm đuối rong chơi suốt thời trai trẻ
giai điệu buồn những ngày thơ bé
thuở vụng về hôn vội gió bay
Bolero ngày ấy đắm say
nguyên sơ như con đường làng
dính cộng rơm quê thơm mùi cỏ lạ
mộc mạc lời yêu, tình em ngây dại
Bolero có gì đâu ngần ngại
chỉ là ngọn gió ven sông quê nhà
chỉ là điệu đàng ngây ngô thôn nữ
là bước chân trật dép tuổi thơ tôi
đêm nằm nghe ai hát xa xôi
câu ca xưa thầm thì tình cũ
cái vụng dại của thời thơ ấu
lại tỏ tình mê đắm chơi vơi
Bolero em hát một thời
tôi thì đã khuất xa từ dạo ấy
bao giai điệu xập xình đời tôi nhún nhảy
khi nghiêng ngã thăng trầm
lúc gập ghềnh dâu bể
lòng bồn chồn nhớ lại bóng hình xưa...
N.N.H