Thì đã bảo dẫu cà rịch cà tang tôi cũng đến với Cà Tang
Nào có ngại chi Đèo Le, Phường Rạnh
Nào có ngại chi sương mù gió lạnh
Rừng Khe Diên, truông Nà Thuận, thác Cổ Cò...
Vẫn biết trở về bè bạn đã đi xa
Vườn cũ tiếng chim xưa rơi trong chiều bảng lảng
Thèm nghe lại tiếng dê kêu trên đồi Bùi Giáng
Bóng Tường Linh ngụp lặn dưới sông hè
Để được một ngày đứng trên đỉnh Đèo Le
Hú gọi yêu thương bạc màu lau xám
Thả tầm mắt nhìn hoàng hôn xuống chậm
Chạm núi Cà Tang, núi Chúa vọng tên người
Bỏ lại đằng sau thời vụng dại đôi mươi
Cứ giấu hoài trong tim bao điều muốn nói
Cúi lạy Phật bên chùa Viên Minh hương khói tỏa
Mà lởn vởn bên cầu Bến Ý bóng ai thu
Trung Phước bến sông ngày em gội tóc lá hương nhu
Thơm miết từ truông Nông Sơn đến Thổ Làng mê dại
Để cây trái Đại Bình thức dậy
Dâng lên mùa thơm thảo lộc phù sa
Tôi trở về kỷ niệm dẫu xanh xa
Như Đá Dựng, như Khe Sâu, Nước Mắt
Như dĩ vãng theo Thu Bồn xa tít
Như đám mây xô gió ngược ngàn
Tôi sẽ về... dẫu cà rịch cà tang!
T.B-D.Đ