|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Tiêu đề: MÙA XUÂN
Tác giả: Nguyễn Đông Nhật


So sánh điều này với điều kia

thói quen mòn, nhưng mấy ai tránh được

Những định nghĩa, dù biết giới hạn của mình

vẫn không ngừng can thiệp


Trên đường phố, hàng cây đứng yên

và chuyển động bằng sự ra lá

Đấy là mùa xuân chăng?

Dòng nhựa xanh không cần biết


Hay một tiếng động, một mùi hương

vô hình chiếm khoảng có-không nào đó

Bởi vì người ta thường mượn cơn gió để lên tiếng

nên dòng sông nước réo hai bờ


Cố tình vượt qua những khoảng cách

hay hốt nhiên thấy ánh sáng lớn trên núi cao

Dẫu sao, mùa xuân là đấy

của sự trở dạ sinh thành


Cái giây phút những vòng tròn tan biến

xin đừng gọi đó là chiến công

Đã tách khỏi những đường kỷ hà méo mó

Tình yêu đời lớn nhẹ thênh

N.Đ.N

Quay về
VĂN
TUỔI TRẺ BIẾT XÔNG PHA
KỲ NHÂN CỦA LÀNG
HẠNH PHÚC GIẢN DỊ
DẤU QUÊ
KHOẢNG TRỐNG
NHỚ XƯA BÁNH TÉT...
ĐÀO MUỘN
"NỖI BUỒN ĐẬP CÁNH"...
THƠ
BÀI CA ƠN ĐẢNG
KHÚC XUÂN
MỪNG TUỔI
BIÊN THÙY
HOA TẾT NĂM NAY CĂNG ĐẦY TRỜI
GIẤC MƠ XUÂN
QUÊ NHÀ TIẾNG SÚNG ĐÃ IM
PHỐ
HỢP ÂM
BẢ TRẠO
LỤC BÁT THÁNG GIÊNG
BÊN BẾN SÔNG CHIỀU
HẠNH PHÚC
THÌ THẦM CÙNG SÔNG MẸ
DỤ NGÔN XUÂN
VÀ MÙA XUÂN ĐẾN
XUÂN
TỰ BẠCH
MỪNG XUÂN
ĐÊM NGUYÊN TIÊU
MÙA XUÂN
NHỮNG NGỌN GIÓ TRÊN ĐỒI
CON BƯỚM XINH / CON BƯỚM ĐA TÌNH
TIẾNG THỜI GIAN
GIỮA HAI BỜ XANH EM
ĐÊM TRỪ TỊCH
MỘT THOÁNG TRONG ĐỜI
TRƯỚC GIAO THỪA
NGƯỜI NHÀ QUÊ
LẠC MẤT NHỮNG DẤU CHÂN
ĐƯỜNG VỀ NHÀ
LỜI ĐÁ NÚI
CUỘC TRÒ CHUYỆN LÚC 0 GIỜ
DÒNG CHẢY VĂN HÓA
CHỐN QUÊ
NGHIÊN CỨU - LÝ LUẬN - PHÊ BÌNH
NGHỆ THUẬT TRANG TRÍ ĐẾ THÁP CHĂM
GIAI THOẠI CÂU ĐỐI
NGƯỜI Ở RẤT LÂU QUÊ NHÀ...
TRÀ DƯ TỬU HẬU
LAI RAI... CHUYỆN RƯỢU
VĂN HỌC - HỌC VĂN
CHIẾC ÁO TẾT CỦA MẸ