|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Tiêu đề: KHÔNG MÙA
Tác giả: Quỳnh Ngân


Ở phương em chẳng có mùa

Chỉ có một khoảng trời đầy gió

Chỉ có một vùng hoang biếc rờn sắc cỏ

Nhoi nhói vết chân xưa


Em không đợi những ngày mưa

Em không mong một ngày nhức nắng

Ở đâu đó nơi góc trời xa vắng

Vẫn khắc khoải vọng tên mình


Dẫu đã đi hết tháng ngày điêu linh

Vẫn không thể hồi sinh nỗi mình cho trọn vẹn

Vẫn thấy lòng trơ như đáy hồ ngày hạn

Nuối một bóng mây hoang!


Dặm đời vẫn thênh thang

Và em vẫn bay bằng đôi cánh gãy lìa

Vẫn khản giọng hát khúc tình ca muôn thủa

Vẫn bám chặt niềm tin vỡ đã từ lâu


Trong cái biếc rờn của cỏ

Là những nỗi đau sâu...

Q.N


Quay về
VĂN
CHUYỆN NHỎ CỦA MỘT THỜI VÀ CỦA MỘT ĐỜI
GIẤC MƠ NÚI
TẤM THẺ NHÂN CÁCH
VỀ THĂM MẸ
NGOÀI MỌI QUY LUẬT
LÃO VẠN
THƠ
NGÀY BẠN TÔI KHÔNG VỀ
NHỮNG NGƯỜI LÍNH TRẬN
TRONG KHOẢNH KHẮC LẶNG YÊN
CÂU HÁT CŨ
CHIỀU ĐÔNG
KHI TA ĐÃ LÀ NHỮNG CƠN MƯA
KHÔNG MÙA
NÓI VỚI GIỌT SƯƠNG MAI
CAO NGUYÊN TÔI VÀ...
KHÓI + NHỮNG BÌNH VÔI ĐÃ BỂ
TẠC TƯỢNG ĐÊM + ÁP ĐẶT
MÀU HY VỌNG + THÀNH PHỐ ĐI LẠC
BÓNG THỜI GIAN + GIẤC MƠ MÀU DIỆP LỤC
HOAN CA + TRỞ VỀ
KHÁT MÙA + TIẾNG GỌI XANH
KHÚC SANG MÙA + THU BỒN, EM VÀ ANH
DÒNG CHẢY VĂN HÓA
MỘT SỐ PHONG TỤC CỦA NGƯỜI CƠ TU
NGHIÊN CỨU - LÝ LUẬN - PHÊ BÌNH
NHÂN VẬT DẸT TRONG TRUYỆN KIỀU
MỘT GÓC NHÌN VỀ NGƯỜI LÍNH HẬU CẦN
CHUYỆN NGUYÊN PHONG, CẢM NHẬN VÀ SUY NGẪM
VĂN HỌC - HỌC VĂN
TIẾNG THƠ AI ĐỘNG ĐẤT TRỜI