|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Tiêu đề: MÙA XƯA ĐÂU NỮA?
Tác giả: Nguyễn Hải Triều


Heo may phơ phất nhành dâu

Hình như trăng rụng chân cầu đêm qua?


Sợi mưa trắng đổ trời xa

Mốc meo sương lấm em và phù du


Tường rêu khuya khoắt màu thu

Cõi trăm năm bước lãng du xứ người...


Rồi sơn khê rồi xa vời

Em bặt tăm khuất lối đời phù vân


Tôi đi vầy cuộc phong trần

Dặm trường vạn nẻo chín lòng người dưng


Em còn tóc xõa lưng chừng?

Trăng thề một bóng đặng đừng mai sương


Cái ngày gió rủ phấn vương

Hàng cây trước ngõ mờ sương mất rồi


Mùa xưa đâu nữa trong tôi

Nhớ quên

chỉ một khung trời...

bóng tăm!

N.H.T


Quay về
VĂN
NỢ DUYÊN
CÔ GIÁO NHƯ EM
CHUYỆN NHỎ CỦA MỘT THỜI VÀ CỦA MỘT ĐỜI
ĐA ĐOAN DUYÊN NỢ
THƠ
EM NHỚ CHO...
NGÔI NHÀ TRÁI ĐẤT
BỨC TƯỢNG VŨ NỮ
LÀ EM
GIỌT MƯA ĐÊM
CỘT
GIẤC MƠ
MÙA XƯA ĐÂU NỮA?
RU ĐỜI
CÁNH ĐỒNG LÀNG
KHOẢNG CÁCH + NHÀ BỌC KÍNH
VŨNG TÀU + DẤU THIÊNG
THƠ GỬI NGƯỜI MẮT ĐEN + BAY TRÊN CÁNH SÓNG
KÝ TỰ BIỂN + MẮC NỢ
CON ĐÃ VỀ + KHÔNG ĐỀ
PHÍA BIỂN + THẦN DƯỢC
VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI
ĐƯỜNG TỚI THIÊN ĐÀNG
NGHIÊN CỨU-LÝ LUẬN-PHÊ BÌNH
HAI PHƯƠNG DIỆN CON NGƯỜI TỪ HẢI
PHAN DUY NHÂN, TRÁI TIM NHƯ HẠT GIEO RỒI...
VỀ BÀI CÂU KẾT BÀI THƠ TỐNG BIỆT HÀNH
VĂN HỌC-HỌC VĂN
CƠM TRONG TỤC NGỮ VIỆT NAM