Rượu núi
Lòng như thổ cẩm thêu tay
Cái buồn ngũ sắc phơi đầy áo hoa
Em đi sóng váy sa đà
Sóng môi chết rượu sóng da chết mồi
Đá thành ra đứa mồ côi
Đứng che mắt lá khóc mười ngón tay
Thương nhau ché mỏng chiêng dày
Mới nghiêng nửa nụ đã say đổ đèo.
N.Đ.D
Bản sao
“Buồn là một trạng huống xa xỉ”
Đang yên đang lành lại làm phu cân đo nỗi buồn
Anh trở nên vô nhiễm
Không thể cười
Không thể khóc
Vờ vĩnh một nét cau mày
Nghe khuôn mặt gãy vỡ
Đang yên đang lành tự nhiên hát lên
Niềm hân hoan thiên hạ
Tự nhiên cười
Tự nhiên khóc
Tự nhiên múa may
Những biểu hiện lập trình
Những ưu tư tạo dáng
Anh đi một mình anh cười một mình anh nói một mình
Đếm trên tay từng nhàu cũ số phận
Đang yên đang lành vào một ngày không thể yên lành
Anh đánh cắp mình bằng những giao kèo thỏa hiệp
Tan vào đám đông...
N.Đ.D