Vói tay chạm phía chân trời
Trường Sơn vọng gió ru lời nước non
Bờ vai cột mốc thon tròn
Ta ôm như thể Nam Giang người tình
Biên thùy dậy đóa môi xinh
Hai bờ hờ khép chung chinh đại ngàn
Lao xao mấy chiếc lá vàng
Rơi trong mắt cứ điệu đàng níu chân
Đêm biên phòng tiếng thơ ngâm
Lời ca em giọng bổng trầm tơ vương
Tâm tình tiền tuyến hậu phương
Cứ thơm ngọn lá đẩy hương cánh rừng
Chia tay lưu luyến ngập ngừng
Người về kẻ ở rưng rưng thác nguồn
Đường qua mấy dốc mấy truông
Ngoảnh về Đăk Ốc chiều buông khuất ngày...
Đ.H