|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Tiêu đề: NƠI PHỐ CỔ
Tác giả: Lê Xuân Định


Em giấu nắng đường về phố cổ

Chợt trưa nay nắng tỏa trên đầu

Nào ai hẹn cho mình gặp gỡ

Chuyến xe hòa nhịp thở bên nhau

 

Nắng theo em từ chốn rẻo cao

Cho vườn ai nhạt màu sương trắng

Dẫu một lần biết mình ngộ nhận

Con bướm vàng chưa hết xôn xao

 

Qua phố cổ nhớ người năm cũ

Phố đợi người rêu phủ dung nhan

Khung cửa sổ mơ làn tóc xõa

Người về đâu khi cuộc cờ tàn?

 

Ngày chợt ngắn vì em vội vã

Để xoe tròn mắt cửa nhà ai

Màu nắng vàng khuất sau phố nhỏ

Lối anh về lạnh gió heo may...

L.X.Đ


Quay về
VĂN
NHỮNG ĐỘT PHÁ... LÃNG MẠN!
CON ĐƯỜNG TRONG MÂY
BÊN CẦU CỬA ĐẠI
KHU VƯỜN CỦA MẸ
THƠ
ĐẶT TAY LÊN NGỰC TRỐNG ĐỒNG
DƯỚI CHÂN TƯỢNG ĐÀI MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG
KHÚC TỰ TÌNH CUỐI SÔNG
CHỖ QUAY VỀ
TẠ LỖI QUÊ NHÀ
CÁI ÔM TÌNH NGƯỜI
VŨ ĐIỆU CỦA RỪNG + KHÚC CA CỦA NÚI
CHO EM & HOA CỎ MAY NGÀY LẬP ĐÔNG
ĐÊM SÔNG TIÊN MẤT NGỦ
NƠI PHỐ CỔ
NHẬT KÝ ĐẮK ỐC
THỊ HIỆN + RÁC THẢI
RƯỢU NÚI + BẢN SAO
KHOẢNG TRỐNG + CÁI NHÌN
KHÔNG PHẢI MÙA THU + DƯỚI CHÂN TRỜI TÍM RỤNG
DÒNG CHẢY VĂN HÓA
BẢO TỒN VÀ PHÁT HUY DI SẢN VĂN HÓA PHI VẬT THỂ Ở XỨ QUẢNG
NGHIÊN CỨU-LÝ LUẬN-PHÊ BÌNH
VĂN HÓA GIAO TIẾP CỦA NGƯỜI QUẢNG NHÌN TỪ THƠ CA DÂN GIAN
HÀ ĐÌNH NGUYỄN THUẬT, MỘT CON NGƯỜI CỦA VĂN CHƯƠNG, NGHỆ THUẬT
TRÀ DƯ TỬU HẬU
CHO HAY LÀ GIỐNG HỮU TÌNH...
VẮN HỌC-HỌC VĂN
TÊN CHO CON GÁI