|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Tiêu đề: CÁI ÔM TÌNH NGƯỜI
Tác giả: Nguyễn Thành Giang


Khoảng cách giữa ngày và đêm

chúng ta đến từ những đường bay khác nhau

đôi cánh sũng ướt

cơn mưa đột ngột mang người gần lại


ta vọng về một cái ôm ấm áp tình người

đồng chiều vọng lên mùi khói rạ

những mảng tường bê tông vụt bay về phía sau lưng

và ánh mắt đăm đăm cuốn về phía gió


có thể ta đã lạc nhau khoảng vắng bao ngày bao đêm không còn nhớ nữa

chỉ tiềm thức vẫn còn hơi ấm cái ôm lâu

giấc mơ mái nhà chiều từng giọt mưa tí tách

và đàn con thơ...


khuya gọi về  mấy mùa mơ rất cũ

những đôi môi khẽ chạm nhau

tiếng cười ta vượt muôn trùng nước mắt triệu mùa đau trước

lòng nhau đã đợi tự bao giờ...

N.T.G


Quay về
VĂN
NHỮNG ĐỘT PHÁ... LÃNG MẠN!
CON ĐƯỜNG TRONG MÂY
BÊN CẦU CỬA ĐẠI
KHU VƯỜN CỦA MẸ
THƠ
ĐẶT TAY LÊN NGỰC TRỐNG ĐỒNG
DƯỚI CHÂN TƯỢNG ĐÀI MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG
KHÚC TỰ TÌNH CUỐI SÔNG
CHỖ QUAY VỀ
TẠ LỖI QUÊ NHÀ
CÁI ÔM TÌNH NGƯỜI
VŨ ĐIỆU CỦA RỪNG + KHÚC CA CỦA NÚI
CHO EM & HOA CỎ MAY NGÀY LẬP ĐÔNG
ĐÊM SÔNG TIÊN MẤT NGỦ
NƠI PHỐ CỔ
NHẬT KÝ ĐẮK ỐC
THỊ HIỆN + RÁC THẢI
RƯỢU NÚI + BẢN SAO
KHOẢNG TRỐNG + CÁI NHÌN
KHÔNG PHẢI MÙA THU + DƯỚI CHÂN TRỜI TÍM RỤNG
DÒNG CHẢY VĂN HÓA
BẢO TỒN VÀ PHÁT HUY DI SẢN VĂN HÓA PHI VẬT THỂ Ở XỨ QUẢNG
NGHIÊN CỨU-LÝ LUẬN-PHÊ BÌNH
VĂN HÓA GIAO TIẾP CỦA NGƯỜI QUẢNG NHÌN TỪ THƠ CA DÂN GIAN
HÀ ĐÌNH NGUYỄN THUẬT, MỘT CON NGƯỜI CỦA VĂN CHƯƠNG, NGHỆ THUẬT
TRÀ DƯ TỬU HẬU
CHO HAY LÀ GIỐNG HỮU TÌNH...
VẮN HỌC-HỌC VĂN
TÊN CHO CON GÁI