Khoảng cách giữa ngày và đêm
chúng ta đến từ những đường bay khác nhau
đôi cánh sũng ướt
cơn mưa đột ngột mang người gần lại
ta vọng về một cái ôm ấm áp tình người
đồng chiều vọng lên mùi khói rạ
những mảng tường bê tông vụt bay về phía sau lưng
và ánh mắt đăm đăm cuốn về phía gió
có thể ta đã lạc nhau khoảng vắng bao ngày bao đêm không còn nhớ nữa
chỉ tiềm thức vẫn còn hơi ấm cái ôm lâu
giấc mơ mái nhà chiều từng giọt mưa tí tách
và đàn con thơ...
khuya gọi về mấy mùa mơ rất cũ
những đôi môi khẽ chạm nhau
tiếng cười ta vượt muôn trùng nước mắt triệu mùa đau trước
lòng nhau đã đợi tự bao giờ...
N.T.G