|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Tiêu đề: THẠNH MỸ
Tác giả: Nguyễn Hải Triều


Mây giăng đầu nguồn mờ bóng thời gian

Em rẫy nương, trăng về đợi cửa

Bảy màu vắt qua Khe Dung trầm tư đá sỏi

Nhớ lắm Bến Giằng bữa ấy người đi...


Hẹn với mùa màng mắt đỏ cơn mưa

Khoai sắn xanh xưa thời bóng chim tăm cá

Cái thuở buồn hiu thì thầm lưng lá

Thác oằn mình đau gội tóc đục ngầu


Mượn gió giao mùa kể với mai sau

Mắt em cười nắng nghiêng sườn núi

Lưng chừng mù sa lưng chừng tiếng gọi

Người quảy theo câu hát nhớ lụt nguồn...


Mùa trái bây chừ còn ở phía sau lưng

Ngọt lịm con đường em qua ngày cũ

Nước lớn ròng sông trôi mùa lũ

Con mang gọi tình cho thắm lá trầu xanh


Thạnh Mỹ chiều mây cũng mông mênh

Tha thẩn tìm xưa qua lối nhỏ

Hình như có một làn hương trong gió

Nam Giang tiếng rừng

thức ở phía tôi - em...

N.H.T

Quay về
VĂN
GIẾNG XƯA
DUYÊN PHẬN
LƯỚT TRÊN SÔNG NƯỚC TRÀNG AN...
BỘT CHIÊN THƯƠNG MẾN
VỀ NAM GIANG
THƠ
THÁP MƯA THỜI GIAN TRÔI
MƯA ĐÊM HỘI AN
NƠI NÀO ĐÓ VÀ NHỮNG NGÀY MƯA
LỤC BÁT BỐN CÂU
THƠ CỦA TUỔI 60
CHUÔNG LÒNG
VIẾT CHO NGÀY TRỞ VỀ
NHƯ THỂ...
VỀ QUA XÓM CŨ
VIẾT Ở CỘT MỐC 717 VIỆT-LÀO
LỜI GIÓ
RỒI TA SẼ GẶP...
ANH THÈM HÓA ĐÁ BÊN CHÂN THÁC
NAM GIANG KHÁT
THẠNH MỸ
THƠ TÌNH GỞI NAM GIANG
BIÊN GIỚI TÌNH TÔI
VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI
SỰ CHÂN THẬT
NGHIÊN CỨU-LÝ LUẬN-PHÊ BÌNH
SÂN CHƠI MỸ THUẬT KHU VỰC - NHỮNG "DẤU ẤN"
TẤC LÒNG QUÊ CỦA NGUYỄN DU - TỪ GÓC NHÌN ĐIỂN CỐ
CÁCH TÂN NGÔN TỪ VỀ VĂN BẢN TRONG THƠ MỚI
GÓC NHÌN NGƯỜI TRONG CUỘC
LỰC LƯỢNG PHÊ BÌNH TRẺ: GIỚI HẠN VÀ KHẢ THỂ