Một phần máu thịt cha bỏ ở chiến trường
Phần còn lại mang về, góp gom nuôi con lớn
Có cuộc chiến nào không hi sinh, đau đớn
Có đứa con nào khôn lớn
cha mẹ chẳng nhọc công
Tuổi già như ngọn nến trước gió đông
Nghiêng ngã, lắt lay
không biết ngày nào tắt
Chỉ có yêu thương mỗi phút giây chiu chắt
Gửi trao con
Báo hiếu ơn dưỡng sinh
con chưa thể vẹn tròn
Cuộc mưu sinh cứ cuốn con xa mãi
Những vết thương trở đau
những đêm bão giông, sợ hãi
Chỉ hai tấm thân già nương tựa vào nhau
Có những đêm thâu
Nước mắt con cứ mãi rơi vì nhớ
Những nỗi niềm chỉ riêng con trăn trở
Lựa chọn ở đi, sai đúng, ai ngờ...
Chỉ có những điều không trở lại bao giờ
Là tuổi đời mẹ cha theo mùa xuân đi mất
Da nhăn nheo
tóc bạc màu
chân không buồn nhấc
Khắc khoải mong con về
ngồi khóc dưới mái hiên...
Đó là ngày con gác lại những tính toan cơm áo gạo tiền
Trở về ngôi nhà bên cánh đồng lộng gió
Nhìn hoàng hôn nhuộm dãy núi sau nhà màu đỏ
Ôm mẹ cha
bỏ hết những muộn phiền...
L.T.H.M