Ở nơi nào đó
đám mây đen vị kỷ
bầu trời ngược đãi những vì sao đêm
tôi ngồi xé nỗi buồn nhiều mảnh
môi xuân rơi về vực sâu
Ở nơi nào đó
rừng cởi gió nằm im
những chiếc lá mục hồi sinh
diệp lục vỡ òa tầm nắng
em ngồi khâu niềm vui kéo sợi
trong những ô vuông hạnh phúc
yêu ghét là những cạnh bằng nhau
Ở nơi nào đó
em chưa hề tin tôi
chúa trời không mở cửa địa đàng
trái cấm đắng từ trong lồng ngực
Eva không tin Adam
loài người bước đi không dám nhìn nhau
tôi về đóng nắp mồ thời gian
cứu rỗi tình yêu
Thôi em ạ!
ở những nơi nào đó cũng thế thôi...
trăng không chịu nổi những ngày mưa
Đ.T.Đ