Vốn dĩ lòng tham
Đôi khi đánh mất niềm tin
Như thói quen khó bỏ
Không là rượu mà say
Không là tình mà đắm
Tôi muốn vứt tất cả những gì ràng buộc
Dọn sạch tâm hồn trở về nguyên sinh cội rễ
Ở đó không có mưu cầu toan tính
Dối lừa
Biện bạch
Xin được như dòng sông
Trải lòng thênh thang bờ bến
Xin làm cây trái
Tươi xanh hái tặng
Bằng sâu úng tự đành rụng hủy
Không tô vẽ sắc màu
Lóa ánh vàng danh lợi
Khát được uống lời ru của mẹ
Ăn miếng cơm hạt gạo giã sàng
Tự do hít thở
Bình an!
Đ.H